Kính lạy Phật!
Đây  là đêm thứ hai của hội trại, chúng con đang nâng niu từng ngọn nến trên  tay với tất cả sự lắng đọng của dòng tâm thức. Màu huỳnh y của chư Tôn  đức với tiếng trống trầm hùng vang lên, mọi thứ như ngưng đọng trong  khoảnh khắc này. Tiếng cầu nguyện từ vùng nội tâm, xin nguyện cầu cho  thế giới hòa bình, người người được an vui, hạnh phúc trong ánh sáng của  mười phương chư Phật.
Ánh  nến, con trân trọng nâng niu trên tay với tâm nguyện xin được sưởi ấm  những trái tim cô đơn, lạc lõng, những tâm hồn đang còn lạc giữa khu  rừng tăm tối của một phút si mê và sân hận. Đêm nay, hàng ngàn ngọn nến  được thắp lên bởi chư Tôn đức và những người con Phật nơi đây, một lần  nữa xin được gửi ánh nến ấm áp này đến những người dân xấu số của đất  nước Nhật Bản, cả thế giới đã và đang huớng về các bạn. Ngọn nến thắp  lên ánh sáng lương tri của nhân lọai. Một niệm nhất tâm hướng đến những  con nguời đã trầm mình trong dòng nuớc lạnh. Xin được chia sẻ nỗi đau  với nguời ở lại. Các bạn đã rất kiên cường, chính sự bình tĩnh của các  bạn là một bài học cho cả thế giới này phải noi theo. Ánh sáng của hàng  ngàn ngọn nến lung linh cùng pháp âm vi diệu của đại chúng xin được gửi  trọn về đất nuớc đã phải hứng chịu nỗi đau lịch sử này.
Ngày  quý vị ra đi bỏ lại người thân giữa cuộc đời này cũng là ngày chúng tôi  đã chết cùng quý vị. Người ở lại trong cảnh nước mắt nghẹn ngào, quặn  thắt từng khúc ruột trước nghĩa trang tập thể. Xin hãy ôm lấy nhau bằng  trái tim của nguời con Phật, xin hãy lau khô nước mắt cho nhau bằng tình  thương của con nguời. Những ngọn nến huyền diệu đêm nay sẽ sưởi ấm được  trái tim của người ở lại, sự giá lạnh  của người ra đi trong ngày định  mệnh. Xin hồi hướng tất cả công đức về đất nuớc của xứ sở Phù Tang đau  thuơng cùng tất cả những đất nước đã từng phải chịu nỗi đau trước sự  phẫn nộ của thiên nhiên.
Kính lạy Ngài, đức Phật Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni.
Chúng  con đang ngồi bên nhau trong ánh nến cầu nguyện. Vần thơ con muốn gieo  nhưng đã cạn rồi, không viết thêm gì được nữa, giờ chỉ còn lại cái Không  trong con bên ánh nến trong lời nguyện cầu cùng đại chúng mà thôi. Con  tạm mượn đôi vần thơ của ĐĐ. Thích Quảng Hiếu để ngâm nga cho đạo vị  cùng người pháp hữu đêm nay.
Niềm vui xin gởi gió 
Nỗi buồn xin gởi mây
Ân Phật con nhớ mãi
Lời dạy Ngài quá hay!
Sưởi hồn con Phật nhé!
Hơi ấm Ngài truyền trao
Ủ hồn con Phật nhé!
Cho cuộc đời thanh cao.
Gió  ơi! Mây ơi! Xin hãy gửi lời nguyện cầu này đến khắp các cõi dù tăm tối  mịt mù, dù xa vạn trùng khơi. Chỉ xin những ai đang còn lạc bước chân  giữa dòng đời vạn biến hãy sớm mau tỉnh thức trước sự quyến rũ của chợ  đời hay cặn bã của danh lợi phù du.
Nguyện  ánh nến này sẽ là ánh từ quang của chư Phật tỏa rạng khắp nơi, khiến  tất cả những ai đang còn lặn hụp giữa biển khổ trầm luân nhìn thấy ánh  sáng mà tìm đường trở về, không còn là người khách đến đi bao lần của  quán trọ trần gian, không còn là người lữ khách trên chuyến tàu sinh tử,  tử sinh.
Nguyện ánh nến này sẽ xua tan đi những đêm dài vô minh, tăm tối của cõi đời não phiền đầy ô trược.
Nguyện  đây sẽ là ánh sáng trí tuệ được thắp lên bởi những trái tim của lòng từ  bi, xin thành tâm nguyện cầu cho vạn đại thế nhân cùng muôn loài vạn  vật được bình an, cởi bỏ những vướng mắc, buộc ràng, phiền não chấp  trước để cuộc đời này không còn thăng trầm, đầy bi lụy bởi những nỗi  nhọc nhằn trong thế giới của diệt sinh.
Ngọn  nến trước gió cũng như kiếp nhân sinh cũng mỏng manh và yếu ớt trước  bát phong cuộc đời. Chúng con không mong gì ở thế giới này với những tòa  cao ốc hiện đại, chúng con chỉ mong có một cuộc sống hòa bình không  binh đao, súng đạn giữa các quốc gia, không còn lằn ranh biên giới của  lòng người, chúng con mong có một bầu không khí trong lành để nhân loại  cùng hít thở dưới bầu trời xanh, chúng con cũng không mong một cơn đại  sóng thần để rồi nước mắt của nhân loại đã ngập tràn như biển Đông trong  nỗi đau chia cách tột cùng bởi thiên tai, sự phẫn nộ của thiên nhiên.
Một lần nữa, kính lạy Phật!
Cuộc  đời này còn lắm nỗi đau thương, tất cả chỉ là phù du, là tạm bợ, mọi  thứ tiền tài, danh vọng rồi cũng bỗng chốc hóa thành hư không. Ngày nào  con người chưa biết ngồi lại với chính mình để lắng nghe những trăn trở  của cõi lòng, những khát vọng hòa bình của tiếng nói từ lương tri thì  ngày đó thế giới vẫn phủ lên mình một màu bi thương. Lời dạy của đức Thế  Tôn, lâu nay chúng con chỉ biết nói suông, nói bằng thứ ngôn từ cọc  cạch của thế gian cho khoa trương, trống rỗng. Chúng con chưa từng một  lần thực tập, hành trì cho đúng nghĩa để rồi ngày nay con vẫn còn ngỡ  ngàng trước trang kinh lời Phật dạy cũng bởi vì chúng con chưa từng biết  trở về, chưa từng biết buông bỏ những ảo ảnh phù du của thế gian.
Xin  nguyện với tinh thần hòa hợp đoàn kết, chúng con nguyện sống trọn với ý  nghĩa hai chữ “Phật tử” chung sức bảo vệ Đạo Pháp tiếp nối dòng sinh  mệnh của lịch sử Phật giáo Việt Nam, bảo vệ trái đất này mãi một màu  xanh, bảo vệ giọt máu của những người vô tội không còn rơi xuống bởi hận  thù, tham lam và si mê. Chúng con nguyện sẽ tinh tấn tu học, không phụ  lòng mong mỏi của quý Thầy Cô, con nguyện sẽ dùng bước chân vững chãi  này đứng giữa cuộc đời không chao đảo vì con đã có chiếc áo giáp là giáo  pháp của Ngài, con đã an lòng vì trong con đã có Ngài đó chính là Phật  tánh, là nơi hằng yên tĩnh và sáng suốt mà giờ đây con mới kịp nhận ra  trước ánh nến cầu nguyện đêm nay cùng chư Tôn đức và những người pháp  hữu từ khắp mọi miền đất nước Việt Nam mến yêu.
Bài Ánh Vy, ảnh Linh Nguyễn
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét